Chiều thứ sáu tuần rồi trên đường đi làm về nhà, LN ghé chợ Sagara, một international market mà chủ tiệm là Korean, để mua lỗ tai heo và thịt ba rọi về làm món nhậu cho Xã lai rai cuối tuần. LN rất ít mua trái cây ở chợ này vì giá hơi mắc hơn các chợ Mỹ, tuy nhiên khi đi ngang gian hàng trái cây thấy đang "on sale" xoài trái nhỏ dạng dài, nhìn giống xoài thanh ca, nên chú ý. Xoài khoảng 16-18 trái, xếp ngay hàng thẳng lối trong một thùng gổ, trên có bọc nylon để thiên hạ không được thò tay mặt đặt tay trái đổi chác. Thấy cũng rẽ, hơn nữa cũng khá lâu chưa ăn loại xoài này nên LN ẳm nguyên một thùng xoài về. Đến nhà hý ha hý hửng gọt đớp liền sợ để lâu hết thèm.
Thật bất ngờ, bên ngoài trái vẫn căng, vỏ màu vàng mơ nhìn rất hấp dẫn, nhưng bên trong thịt xoài đã đổi màu hơi nâu ở gần phần hột. Ăn vào chỗ màu nâu mềm nhũn, nhưng nhìn chung là ngọt. Gọt trái thứ hai rồi trái thứ ba, lựa trái vỏ còn hơi xanh, bên trong cũng y chang, LN chợt nhớ đến hàng loạt bài báo cảnh cáo xoài tiêm hóa chất để thúc chin, gây ngọt giả tạo, lâu héo, ..., nên tự nhiên thấy ớn, nổi da gà, lạnh cẳng và hết cơn thèm.
Định vất cả thùng xoài vào thùng rác cho nó lành, nhưng nghĩ tức nên chủ nhật rồi LN lại kệ nệ vác thùng xoài và receipt ra tiệm "mắng vốn" để đòi tiền lại. Sau khi "dịu dàng" trình bày đôi điều hơn thiệt về thùng xoài với người đứng tại quầy customer service, người này chỉ lắng nghe rồi sau đó bảo LN chờ gặp manager, vì việc này anh ta không thể giải quyết. Khoảng 5-7 phút sau, Jang Dong Gun xuất hiện, vốn thích trai đẹp và mê phim Hàn, nên LN vuốt lại mái tóc quên chải và sửa lại dáng, ưởn người hót bụng cho lưng bớt cong (thầm hối tiếc đã không make up lúc ra khỏi nhà) và lời nói càng tha thiết dịu dàng trình bày lý do có cuộc hôi ngộ thật 'kỳ duyên' giữa siêu lão mẫu VN và tài tử Hàn Wất. Chàng lạnh lùng thò tay vào túi quần lôi ra .. dao bấm, bấm cái cách, lưỡi dao bật ra, ..., chàng liếc LN một cái, cầm lên một quả xoài và gọt. LN say sưa ngắm từng động thái ung dung của chàng mà quên cả sự hồi hôp không biết các quả xoài còn lại trong thùng này có như 3 quả trước hay không. Chàng đưa xoài lên miệng và chuẩn bị ăn, hình ảnh giống hệt nàng Bạch Tuyết ngây thơ xinh đẹp đang đớp trái táo có tẩm thuốc độc của bà mẹ kế, nhưng lần này bà phù thủy đứng cạnh chàng can ngăn la lên "anh phải sống, đừng ăn, xoài nhiểm độc coi chừng tới số, tèo đó". Chàng bơ tái lời khuyên lơn của mụ phù thủy vẫn nhai, nuốt và nói "đâu có trăng sao gì đâu, ngọt mà", rồi chàng căng đôi mắt mí lót đặc trưng Hàn Wất soi vào tờ receipt và chậm rải nhả ngọc phun châu "mua từ chiều thứ sáu đến sáng chủ nhật mới đem trả, do bảo quản không tốt"
Nghe xong, cơn giận đùng đùng kéo đến, LN hết còn thấy Jan Dong Gun hay "Chơi song Dong" trước mắt nữa, hào khí anh thư bất khuất, nữ kiệt vùng dậy, giọng nói đột nhiên chua lè "ngọt thì ăn hết cả thùng đi, đây don't care. Nói cho đằng ấy biết, lão bà này đã từng là dân hàng tôm hàng cá tại chợ VN nè" (Let you know I used to be a fish seller in VN market). Nghe xong lão Hàn Wất ngó LN đăm đăm (hình như bây giờ, lão mới cảm nhận được vẽ đẹp cũa phụ nữ VN, nhưng tiếc thay đã ... muộn). Hai bên nhìn nhau không nói nên lời, LN vẫn giữ nét mặt dân chơi không sợ mưa rơi, cuối cùng lão thốt "Sorry" và bảo gã nhân viên đang đứng cạnh thu hồi thùng xoài và trả đủ tiền cho con mẹ hàng tôm hàng cá VN.
Ra về tay vẫn còn giữ cụm tiền, miệng lẫm bẩm "oppa, hẹn kiếp sau", he he he.
LỆ NGUYÊN.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét