Thứ Tư, 1 tháng 7, 2020
Thơ : CÀ PHÊ MỘT MÌNH - Sieng Le Van
C À P H Ê M Ộ T M Ì N H
Ngồi một mình trong cảm xúc miên man
Lặng lẽ bên ly cà phê ngọt đắng
Ngắm phố cổ bóng chiều tà nghiêng nắng
Trống vắng thưa người đường phố buồn thiu…
Kí ức ngày xưa đầy ắp thương yêu
Cùng tháng năm cứ cách xa vời vợi
Ngồi lặng thinh trong trầm tư nghĩ ngợi
Cà phê đen như quánh đặc nỗi buồn…
Trên vỉa hè mòn phẳng mặt gạch vuông
Bao dấu chân ai lang thang dạo bước ?
Khách phương xa đã từng xuôi ngược
Ngắm cảnh viếng chùa thả bộ ngao du…
Mùa hạ chưa tàn lòng ngỡ sang thu
Trà nguội lạnh, ly cà phê cũng cạn
Lặng lẽ một mình không cùng bè bạn
Vị đắng nào còn đọng lại vành môi…
Ngược thời gian trở lại thuở xa xôi
Cứ tưởng bước vào sắc màu cổ kính
Xúc cảm trong cõi trầm tư tĩnh mịch
Phố cổ xa xưa hư ảo… vọng về...!
(Sienglevan - chiều 25/6/2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét