Thứ Năm, 15 tháng 9, 2022

Truyện năm Sửu&Dần (p.2): TRÂU HÓA THÀNH CỌP - Huỳnh Văn Huê.


(Hình ảnh sưu tầm trên mạng và ghép lại) 



TRÂU HÓA THÀNH CỌP  ( phần 2 )

... Một lần nữa với nét mặt suy tư, ông nhắc với đám thanh niên rằng nhớ canh gác cẩn thận, ông sẽ suy nghĩ thêm và sáng mai sẽ có ý kiến. 

     

*     *     *

Sáng hôm sau, sau khi cùng vài trai tráng đi quan sát chung quanh một vòng... .

Mọi việc đều yên ổn , trưởng bản tụ tập mọi người lại, một cuộc họp ngắn được diễn ra. Ông cho mọi người biết rằng suốt đêm qua ông đã suy nghĩ rất nhiều... .

Hai phương án canh giữ thường trực bầy trâu hoặc đánh bẫy con thú dữ đều không thể thực hiện. Hiện giờ chỉ còn một phương cách là biến một con trâu mạnh khỏe trong đàn thành một con... cọp ! Cách này mới nghe có vẻ giống một chuyện... đùa, nhưng thật ra hồi ông còn nhỏ, chính ông nội của ông áp dụng và đã... thành công !

Như vậy chuyện trâu hóa thành cọp không phải chuyện đùa. Ông gọi A Tơn, một cậu trai thông minh lanh lợi và khéo tay đi công việc cùng ông, mọi người còn lại ai vào việc nấy.

     Trưởng bản và A Tơn bước vào ven rừng, ông lăm lăm con dao quắm còn cậu Tơn cầm cây cuốc nhỏ, kèm theo một cây mác sáng hoắc !... . Đến nơi, ông chỉ cho A Tơn đào mấy bụi nghệ rừng lấy củ. Xong rồi tiếp theo hai người đi tìm một loại cây rừng tên cà- dước cạo vỏ hứng mủ.

Hai người về đến lán trại ai ai cũng tò mò ùa ra xem hai người mang những gì về. Ông xua tay nói mọi người cùng lo cơm nước đi, xong xuôi tất cả tập trung cùng làm cho xong hết các công việc theo kế hoạch ngay trong chiều hôm nay.

     Củ nghệ rừng được giã nhuyễn ra, gạn lấy nước, đó là một thứ nước màu vàng (nghệ) đậm đà. Xong xuôi nước màu vàng này được hòa vào nhựa cây vừa mới đem về . Cuối cùng họ tạo ra được một thứ “sơn” màu vàng tuyệt đẹp! Mọi người bắt đầu chớm hiểu cách biến trâu hóa thành cọp của ông trưởng bản rồi.

Trưởng bản nói A Tơn lấy cỏ lau khô bó lại làm cọ và trỗ tài khéo tay bẩm sinh của mình vẽ lên mình một con trâu để tạo ra một bộ... lông cọp! Về những vằn đen của màu lông cọp khỏi cần phải vẽ vì màu đen của da trâu đã giúp tạo ra rồi. 

     Bây giờ đến lúc chọn một con trâu để cho nó trở thành… cọp. Tiêu chuẩn là phải mạnh khỏe, lanh lợi, nặng ước trên 300 kg, tức là phải to con hơn con cọp thứ thiệt. Mọi người chọn tới chọn lui cuối cùng chọn con trâu tên Níu Tạp (tên do người dân tộc đặt, không biết nghĩa là gì!?), con trâu này lại là trâu của gia đình ở xóm gần nhà cậu trai “họa sĩ” A Tơn ! Anh ta còn biết tên con trâu này nữa mà, bây giờ được dịp trỗ tài vẽ vời với chính con trâu “quen” nên mọi việc đều hoàn thành mỹ mãn.

Chưa hết, cậu A Tơn chẳng những khéo tay mà còn giàu sáng kiến nữa, cậu chặt dây huyết rồng lấy ra thứ nhựa màu đỏ vẽ thêm trên lưng con trâu lá cờ, giờ trông nó thật oai phong lẫm liệt ! Khi xong xuôi mọi người đều trầm trồ thích thú trước con... “cọp” vừa hiện ra. Thậm chí có mấy con trâu lấm lét nhìn con “cọp” vừa xuất hiện rồi vội vã tìm cách... tránh xa !!

     Trưởng bản ra lệnh đem cột con “cọp” Níu Tạp vào một gốc cây sát bìa rừng, chỉ được đốt một đống lửa nhỏ xa xa (có công dụng như một ngọn đuốc) để soi sáng. Ông còn căn dặn đêm nay là một đêm cực kỳ quan trọng, chuẩn bị đầy đủ giáo mác, cồng chiêng, đuốc và các đống củi lớn sẵn sàng nhưng không được đốt lên khi chưa có lệnh của ông (chỉ được đốt hai ngọn đuốc ở hai đầu để phần nào giúp soi sáng màn đêm mà thôi) . Ông chép miêng, mình bẫy nó thì phải tạo điều kiện cho nó xông ra.

     Mặt trời khuất sau dãy núi,đêm nay là một đêm căng thẳng, một đêm không ngủ... . Tiếng vọng của rừng đêm đập vào tai của mọi người rõ hơn bao giờ hết. Trưởng bản là người lo lắng nhất, nhưng ông không để cảm xúc của mình lộ ra ngoài. Lúc sao đêm đã bắt đầu mờ, ông chợt “nghe” trong gió lạnh của rừng đêm đưa đến một mùi... khen khét !!! Ông nhanh chóng hướng mắt về phía rừng sâu. Hai đóm sáng cũng vừa xuất hiện, bất động độ mười phút, sau đó di chuyển theo hàng ngang qua lại một đoạn chừng 20m rồi lại... mất hút trong màn đêm hãy còn dày đặc.

     Sáng ra trong buổi ăn lót dạ bằng khoai nướng, ông trưởng bản nói về thành quả của công việc mà mọi người đã tạm thời đạt được sau khi mất khá nhiều thời gian công sức và vượt qua những hiểm nguy rình rập. Đêm qua con cọp thiệt đã có ra quan sát nơi săn mồi, đương nhiên nó cũng đã có quan sát con cọp... giả ! Sau đó nó đã rút lui trở vô rừng sâu.

Có thể có hai lý do : thứ nhất là khu vực này trước đây chưa bao giờ có những đống lửa soi sáng màn đêm như thế này, nhất là đêm đầu tiên, đêm qua tuy có giảm nhưng vẫn được duy trì vừa phải ánh sáng của lửa. Thứ hai, con cọp thiệt đã nhìn thấy một “đối thủ” to lớn hơn nó đang nằm ngoài bìa rừng. Nên phải chăng nó đã kiên dè mà chấp nhận... rút lui?! Rồi ông ra ý kiến chúng ta nên cố gắng tiếp tục thêm hai ngày nữa xem sao, vì lương thực mang theo ông nhớ vẫn còn đủ dùng đến mấy ngày nữa... . Nhất là phải cung cấp cỏ tươi thêm cho con Níu Tạp và kiểm tra dây cột của nó cẩn thận, vì sợi dây đã được ông cho cắt đứt già hơn nửa, đề phòng khi có... “biến” con trâu có thể vùng vẫy chống trả và thoát thân.

Hai ngày tiếp theo trôi qua, không có việc gì xảy ra, hai đốm sáng xuất hiện ven rừng đêm cũng biến mất ! Chỉ có con trâu giả cọp Níu Tạp là bình thản và... sung sướng nhất, nó không hề biết cái trọng trách lớn lao và vô cùng nguy hiểm ảnh hưởng đến mạng sống của nó vừa mới trôi qua có mấy ngày. Nó chỉ sung sướng vi được chăm sóc rất đặc biệt, tối được cột dưới gốc cây có cỏ tươi ngon cắt sẵn kèm riêng một đống lửa nhỏ tuy rằng được nhóm... xa xa.

Sau khi được cậu A Tơn vẽ cái gì trên mình thì ngày đầu tiên nó không được tắm (!?) Nhưng qua ngày sau nó được có người dắt nó đi tắm nhưng không cho nó dầm mình dưới nước như trước kia nữa.  Có điều khác lạ xảy ra với các con trâu còn lại trong bầy, khi bọn đó đang ăn nơi một bãi cỏ non, nếu A Tơn đến gần tức khắc bọn đó dạt ra nhường chỗ ngay tức thì !

Khi ra suối uống nước, nhìn hình ảnh mình phản chiếu dưới mặt nước nó thấy mình khác hẳn trước kia, trong bộ nhớ của khối óc do tổ tiên di truyền lại, nó biết hiện giờ nó có bộ dạng của một kẻ thù chuyên tàn sát và ăn thịt giống nòi của nó. Nó đâu biết rằng trong tiềm thức di truyền của các con trâu còn lại trong đàn kia cũng được nhắc nhở như thế, và chính vì vậy nên bọn đó mới e sợ nó mà tránh xa... .( còn tiếp ).


HUỲNH VĂN HUÊ ( 9- 2022 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét