ĐÔI KHI LÀ
Đôi khi không biết gió đến từ đâu
Em hờ hững với từng cơn gió thoảng
Nhưng khi trời bỗng nhiên trở lạnh
Nghe chừng như gió buốt cuộc tình
Đôi khi chỉ muốn ngồi một mình
Trong quán cà phê quen gam màu cũ
Chờ một tin nhắn trên facebook
Để biết chúng mình còn nhớ đến nhau
Đôi khi ngước nhìn trời xanh cao
Mây trắng bay qua vỗ về phiền muộn
Chênh chao từng chiếc lá khô mồ côi
Biết thu qua, đông tàn, xuân tới
Đôi khi chờ anh chạm vào tay với
Môi em ngọt mềm tan chảy màu thơ
Vén tóc mây như vén trời tơ
Gom mùa thương cũ phai mờ nhung nhớ...
LPQ
Saigon, mười chín tháng mười hai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét