Thứ Ba, 20 tháng 5, 2025

Thơ : NHỚ MÙA PHƯỢNG VĨ - Thơ và Tình.

 



NHỚ MÙA PHƯỢNG VĨ 

Tháng Năm chưa đi

Tháng Sáu đã lấp ló bên hè

Hoa Lộc Vừng trên đê vừa hé nở

Những chuỗi nụ

đong đưa theo gió

Xoè yếm non chào đón mùa sang


Tháng Sáu

và cái nắng chang chang

Rang khô cả... cọng rơm cuống rạ

Tiếng Ve ru

khê nồng vòm lá

Gọi đàn Trâu hối hả xuống ao làng


Hoa Phượng hồng

rải dọc lối ngang

Níu chân ta... lang thang  miền xa vắng

Buổi học cuối...

bỗng dưng trầm lặng

Ngày mai ơi

xa cách nhau rồi


Cánh Phượng hồng

người tặng tựa son môi 

Giây phút cuối bên nhau trong lớp học

Mắt nàng ấy

ngấn ngần chực khóc

Thương ngày mai rồi sẽ ra sao...?


Tháng Sáu...

rồi tiếp tiếp Tháng Sáu sau

Đã bao mùa Xuân đi nhường Hạ đến

Và cứ thế...

bấy nhiêu mùa lỡ hẹn

Sân trường xưa... nay còn mỗi tiếng Ve...!


Ve Sầu khóc nức nở

có ai nghe...?

Cánh Phượng rớt trên hè... còn tươi rói

Tháng Sáu ơi

sao mình ta đứng đợi

Người ở đâu... không tới... cứ ơ thờ.

20/5/2025

THƠ VÀ TÌNH. 

Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2025

Thơ : YÊU RỪNG - Giáng Hương.

 



YÊU RỪNG                              

Nhớ thời tuổi trẻ lâm trường      Trèo đèo lội suối xem thườn hiểm nguy                                        Giữ rừng xanh mãi diệu kỳ          Ta nhà lâm nghiệp ngại gì nắng mưa                                                  Hưu rồi ôn lại ngày xưa                Bao nhiêu kỷ niệm, chiều mưa, nhớ rừng!...                  

Ai ơi gian khổ đã từng                  Tháng tư ngày hẹn ta mừng gặp nhau.                                      

Điều tra quy hoạch gian lao        Lội rừng sốt rét nhưng sao vẫn trèo?                                                  Tình yêu nghề đã cuốn theo        Chim ca vượn hú suối reo mây ngàn                                                  Yêu sao chiều nắng hanh vàng                                                                Cánh rừng xanh mướt ngập tràn niềm vui!...                                           (Cảm hứng tháng 4/2025)

GIÁNG HƯƠNG. 

Ngày của mẹ : CHIẾC ĐÒN GÁNH... - Sưu tầm.

 



CHIẾC ĐÒN GÁNH... GÁNH CẢ CUỘC ĐỜI CỦA CON THƠ...!


Chiếc đòn gánh và đôi gióng, một biểu tượng đẹp cho tâm hồn, cốt cách của người phụ nữ Việt Nam...! Nét đẹp dung dị, đời thường ấy từng được nhà văn Mỹ E.Shillue hứng thú ghi lại một cách vừa chân thực, vừa đậm chất nghệ thuật: “Bà bán hàng rong mang trên vai một vật lãng mạn nhất ở phương Đông: Cái đòn gánh…! Bà nhẹ nhàng bước đi, nó như điệu múa, nhún nhảy bên phải rồi bên trái đi ra khỏi xóm nghèo...!
Chẳng rõ cái vật “lãng mạn nhất ở phương Đông” ấy có tự bao giờ...? Chỉ biết được rằng, nó luôn in đậm hình ảnh các bà, các mẹ, các chị gánh gồng ngược xuôi qua không biết bao gian nan, thử thách…!
Chiếc đòn gánh và cặp thúng rổ là những thứ vật dụng được làm ra từ sự sáng tạo của trí óc cùng đôi bàn tay khéo léo của những người cần lao. Nếu người phương Tây khi lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh người phụ nữ Việt thoăn thoắt ngược xuôi với chiếc đòn gánh trên vai sẽ ít nhiều mang đến cảm giác lạ lẫm xen chút thú vị, ngạc nhiên. Nhưng trong tiềm thức của mỗi người, hình ảnh ấy lại thân thuộc, gần gũi đến nao lòng...! Khi thấy cái cảnh trên cái rổ tre lớn có hai đứa con thơ bé bỏng chưa biết thế nào là nỗi vất vả gian nan của người má thương yêu…!
Có lẽ, trong tâm thức những đứa trẻ sinh ra từ làng không sao quên được kỉ niệm thuở nhỏ cùng má rong ruổi khắp nơi trên đôi quang gánh nhọc nhằn…! Từ những con đường làng quê nghèo khó đến góc chợ rộn ràng kẻ bán buôn... Thân cò lặn lội là má, là biển trời đầy ắp tình thương yêu dành cho con cũng là má...! Ấy vậy mà, suốt những năm tháng gánh gồng những đứa con thơ dại, má chẳng bao giờ cất lời than vãn, kể lể với ai...!
Niềm vui, niềm hạnh phúc của con được đắp đổi từ tình yêu thương, đức hi sinh lớn lao vĩ đại của má. Bằng đôi vai gầy, người đã gánh cả tuổi thơ con…! Má luôn bên con từ khi mới sinh ra, khi con nhỏ dại đến lúc trưởng thành...! Và đến lúc con thành nhân, thành danh cũng là lúc mắt má mờ, lưng má còng phải dựa vào vai con, và khi giật mình nhìn lại, con chợt thảng thốt nhận ra má mình đã già...! Chiếc đòn gánh đã mất đi tự bao giờ. Nếu còn chăng, nó đứng buồn thênh ở góc bếp tối tăm đầy ám khói bụi...! Nó cũng đã từng đưa ta đi khắp chốn chợ quê, ru ta ngủ ngon lành, say sưa bên tiếng kêu kẽo kẹt phát ra từ trên đôi vai gầy của má...! Thỉnh thoảng má bảo rằng: "Ngày xưa nuôi con vất vả cực nhọc nhưng không thấy lo lắng bồn chồn bởi các con luôn ở trong vòng tay của mẹ, bây giờ con cái lớn hơn nhưng cuộc đời vốn đầy rẫy cám dỗ, tai ương… ai biết đâu là cạm bẫy...! Gánh con..., má gánh cả một đời...! Chiều nay, bước ra đường nhìn hình ảnh các cô gánh hàng rong trên phố, giữa dòng xe cộ ngược xuôi, tấp nập, lòng bỗng lặng đi vì xúc động, trong lòng thầm gọi: -Má ơi...!
SƯU TẦM ( aihuubienhoa.com )

Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2025

Thơ : CHIỀU RƠI BÓNG MẸ - Phan Minh Lệ.

 


.... nhân "NGÀY CỦA MẸ 2025"

CHIỀU RƠI BÓNG MẸ


Chiều rơi bóng Mẹ liêu xiêu

Vầng trăng xưa cũ vẫn nhiều vấn vương

Đôi vai quẳng gánh lên đường 

Sáng qua chợ sáng, tà dương gánh về


Mẹ đi bao dặm sơn khê

Gót mòn vai nhỏ cơn mê ngày dài

Nét Xuân Mẹ đã tàn phai

Nụ cười dâu bể bi ai một đời


Đã qua rồi cuộc rong chơi

Đường trần xin trả cuộc đời đa đoan

Đã qua sóng chớp mưa ngàn

Đã qua hết những đoạn trường đắng cay


Đêm nằm lệ chảy mòn tay

Liêu xiêu bóng Mẹ bước dài trong mơ 

Nước vẫn chảy đá vẫn trơ

Nghe sầu theo gió phất phơ liễu buồn


Quê nhà qua mấy đồi nương

Chân mây ngày cũ còn vương bóng người

Con giờ núp bóng mồ côi 

Chiêm bao gặp Mẹ, con phơi nỗi sầu


Đêm nghe cuốc gọi rừng sâu

Tưởng trong tiếng gió Mẹ ầu ờ ru

Mẹ thầm  vào cõi thiên thu

Chiều rơi bóng Mẹ sa mù cõi không.

PHAN MINH LỆ.

Mùa Vu Lan Ất Tỵ

Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2025

Cuộc sống : LUẬT SƯ & GIÁO SƯ - Sưu tầm trên FB.



LUẬT SƯ & GIÁO SƯ 

 Một luật sư đã bán cái giếng của mình cho một giáo sư. Hai ngày sau, luật sư đến gặp giáo sư và nói: "Thưa ông, tôi đã bán cho ông cái giếng, nhưng không kèm theo nước. Nếu ông muốn sử dụng nước, ông sẽ phải trả thêm phí".

Giáo sư mỉm cười và nói: "Vâng, tôi sắp đến đón ông. Tôi định nói rằng ông nên lấy nước ra khỏi giếng của tôi, nếu không ông sẽ phải bắt đầu trả tiền thuê giếng từ ngày mai".

Nghe vậy, luật sư trở nên lo lắng và nói: "Ồ, tôi chỉ đùa thôi"!

Giáo sư cười và nói: "Đây là cách những người như ông trở thành luật sư sau khi học với chúng tôi".

SƯU TẦM. 

( #nhungcauchuyennhanvan )

Thứ Hai, 5 tháng 5, 2025

Thơ : HOÀI NIỆM - Gia Bảo (FB)

 



HOÀI NIỆM 


Có những đêm thao thức 

Nhớ quay quắt một người 

Giờ không còn chung lối 

Chỉ lặng thầm thương thôi 


Hạnh phúc ở trên đời 

Là biết buông, biết nắm

Khi bàn tay thôi ấm 

Buông, nắm.. đều rất đau


Bao hẹn ước mai sau

Chẳng cùng nhau chia sẻ 

Cố tỏ ra mạnh mẽ 

Trong lòng càng bão giông


Tình yêu quá mong manh 

Khi chân thành đã hết 

Níu giữ thêm mỏi mệt 

Nên chọn cách rời xa


Hẹn ước ngày hôm qua 

Giờ tan tành vụn vỡ 

Đường tình duyên đã lỡ

Sao còn nhớ thương hoài ..!?


GIA BẢO. 

05.05.2005

Thơ : CHIỀU QUA ĐÈO ĐÁ LỬA - Đông Ry Nguyễn.

 

( Hình ảnh có A.I trợ giúp )


CHIỀU QUA ĐÈO ĐÁ LỬA*

(Tâm sự một người đi tìm minh chủ sau tháng 4/75)


        •Chiều buông 

         mưa lạnh qua đèo 

         Kìa em, dựng quán

         tranh nghèo bên non

         Vào ta uống chén rượu buồn 

         Vỗ gươm hát khúc

         ca cuồng với ta …

        •

         Trời bao la …

          đất bao la …

          Chừ, 

          ta sao lại 

          không nhà dung thân?

          Ai khai quốc,

          ai công thần 

          Chừ,

          tan nát cả 

          muôn phần giang san?

          Ai xui cởi giáp quy hàng 

          Chừ,

          đau tiếc ngọc 

          thương vàng hỡi ôi?

          Ta đi tìm khắp nơi nơi

          Chừ, ai minh chủ …

          ai người dân nương?

          Cờ đi lạc nước sai đường 

          Chừ,

           say  

           ngậm khúc 

           đoạn trường làm nguôi!

            •

           Tạnh mưa rượu cũng cạn rồi 

           Trả em nén bạc 

            gượng cười chào nhau

            Về đâu, 

            ta biết về đâu …

            Trời nam ảm đạm 

            một màu tang thương?!


             -Chàng Đông Ry Nguyễn.1976

(*Đèo Đá Lửa nằm ở vùng rừng núi phía Tây Nha Trang)

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2025

Thơ : THÁNG NGÀY YÊU DẤU - hathuthuy.

 


THÁNG NGÀY YÊU DẤU. 

Muốn dang tay ôm trọn nghìn giọt nắng

Nhuộm trên đầu những ngọn sóng già nua 

Vẫn hồn nhiên vỗ vào bờ bãi lặng

Thật nồng nàn ru cát khúc tháng năm.

Muốn thả tóc bay trong chiều biển gió 

Cảm nhận được ngàn ve vuốt trùng khơi 

Để còn nghe hồn ngập tràn thương nhớ 

Về tháng ngày yêu dấu đã xa rồi.

hathuthuy

Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2025

Thiên nhiên : CÁ VOI XANH - St trên FB.

 


CÁ VOI XANH.

Khi nhìn thấy hình ảnh này – một chiếc thuyền nhỏ bé và một cá thể cá voi xanh khổng lồ – ta mới thật sự cảm nhận được sự kỳ vĩ, nhưng cũng vô cùng mong manh của tự nhiên.

Cá voi xanh - sinh vật lớn nhất từng tồn tại trên Trái Đất – có thể dài tới 29,9 mét và nặng tới 173 tấn. Để so sánh, nó dài hơn một sân bóng rổ và nặng gấp ba lần một chiếc Boeing 737 trống! Tuy nhiên, bất chấp vóc dáng khổng lồ ấy, cá voi xanh lại hiền hòa đến lạ thường, di chuyển duyên dáng như một vũ công giữa đại dương rộng lớn.

Những sự thật kỳ diệu về cá voi xanh:

 Nhịp thở của biển cả

Mỗi lần ngoi lên mặt nước, cá voi xanh có thể phun một cột nước cao tới 9 mét – như một lời chào trầm lắng giữa mênh mông sóng nước.

 Trái tim khổng lồ

Trái tim của một cá voi xanh có kích thước tương đương một chiếc xe hơi nhỏ và nặng tới 450 kg. Đặc biệt, tiếng đập tim của nó có thể nghe được từ cách xa 3 km dưới nước.

 Chế độ ăn "nhỏ bé"

Dù to lớn như vậy, thức ăn chính của cá voi xanh lại là những sinh vật bé xíu – nhuyễn thể (krill). Mỗi ngày, chúng có thể tiêu thụ đến 3,6 tấn nhuyễn thể!

 Tốc độ đáng kinh ngạc

Khi cần thiết, cá voi xanh có thể đạt vận tốc lên tới 50 km/h, dù bình thường chúng chỉ bơi thong thả ở khoảng 5–20 km/h.

 Biểu tượng mong manh của đại dương

Dù từng có số lượng hàng trăm nghìn cá thể, ngày nay cá voi xanh được liệt kê là loài có nguy cơ tuyệt chủng. Săn bắt quá mức trong thế kỷ 20 đã khiến số lượng của chúng suy giảm nghiêm trọng. May mắn thay, những nỗ lực bảo tồn trong những thập kỷ gần đây đang giúp chúng dần hồi phục.

Giữa đại dương sâu thẳm, gã khổng lồ hiền lành ấy vẫn đang lặng lẽ di chuyển, nhắc chúng ta nhớ rằng:

Trái Đất này vẫn còn những điều kỳ diệu cần được trân trọng và bảo vệ.

Bạn có ước mơ một lần chạm mặt loài sinh vật huyền thoại này giữa lòng đại dương bao la?

SƯU TẦM. 

Suy ngẫm : BÀ CHỦ QUÁN - Mây Lang Thang.

 



BÀ CHỦ QUÁN

Một gã da trắng giàu có bước vào quán rượu🍷

Trong quán toàn khách da trắng, trừ một phụ nữ da đen ngồi trong góc. Hắn rút chiếc ví dày cộp rồi nói với quản lý: "Tôi đãi mỗi người một ly, trừ bà da đen kia". Quản lý liền làm theo. 

Người phụ nữ da đen đứng lên lễ phép cúi đầu "Cảm ơn ngài".

Gã kia bực bội "Này quản lý, tôi đãi khách sâm banh thoải mái, trừ người đàn bà da đen kia". 

Bà da đen lại đứng lên lễ phép"Cảm ơn ngài".

Gã nhà giàu điên tiết "Các vị muốn ăn gì cứ gọi, Tôi đãi… trừ mụ da đen này."

Bà da đen lại lễ phép "Cảm ơn ngài."

Gã da trắng tiến lại phía tay quản lý và hỏi nhỏ "Mụ ấy điên à? Tôi cư xử vậy mà mụ ta cảm ơn hoài".

- Dạ, ngược lại, bà ấy rất thông minh ạ. Bà ấy chính là chủ quán.

MÂY LANG THANG.