KHÔNG LÀM GÌ Ở NHÀ.
Tượng đài của “người phụ nữ không làm gì ở nhà”
Người ta vẫn hay nói: “Ở nhà thì có gì đâu mà bận, chỉ ăn rồi lo mấy việc vặt vãnh thôi.” Nhưng sự thật là, trên đôi vai thầm lặng của người phụ nữ, có cả một thế giới – cơm nước, giặt giũ, chăm con, lo toan từng chi tiết nhỏ nhặt nhất để cả gia đình được bình yên.
Bức tượng này khắc họa một cách chân thực đến xót xa: trên lưng người mẹ là cả núi đồ đạc, vật dụng, trách nhiệm, còn dưới chân là những đứa con đang níu lấy bà. Không tiếng than, không lời kêu ca – chỉ có dáng lưng còng xuống và ánh mắt nặng trĩu.
Đây chính là hình ảnh của “lao động vô hình” – thứ công việc không có bảng lương, không chức danh, chẳng ai khen ngợi, nhưng lại là nền móng giữ cho gia đình và xã hội vận hành.
Ta thường dựng tượng đài để tưởng nhớ anh hùng, nhưng thử hỏi: có bao nhiêu “anh hùng thầm lặng” ngay trong mái nhà đã bao lần quên đi tuổi xuân, quên đi giấc mơ của chính mình, chỉ để dành chỗ cho hạnh phúc của người khác?
Đừng đợi đến khi những tượng đài như thế này được dựng lên mới cúi đầu thừa nhận. Hãy học cách nhìn thấy, trân trọng và sẻ chia ngay từ hôm nay. Bởi sự công bằng không phải là món quà, mà là cách chúng ta trả lại giá trị xứng đáng cho những người đã hy sinh quá nhiều mà chưa bao giờ đòi hỏi.
Đôi khi, điều lớn lao nhất ta có thể làm, chỉ đơn giản là nói: “Cảm ơn, vì tất cả những gì anh-chị đã làm.”
SƯU TẦM.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét