Thứ Hai, 1 tháng 9, 2025

Cuộc sống : CÔNG LAO TỪ MẪU...! - Sưu tầm.

 



CÔNG LAO TỪ MẪU...!

Thằng Tâm học chung tôi từ lớp Năm đến lớp Nhất. Ba nó t.ử trận khi nó sanh ra khi được gần một tuổi.

Má nó phải làm nghề bán cá để nuôi con thơ...!

Quanh năm tảo tần kiếm tiền nuôi con. Mùi hơi cá bám vào làn da, mái tóc, quần áo... khiến má ngại đứng gần mọi người trong xóm...!

Đến mùa nước nổi Má nó bán cá linh, cá trám, cá mè...

Khi mưa vơi dần, ruộng đồng nước rút, thì bán cua đồng, cá rô, sặc, cá trê, lóc, ếch nhái...

Có những khi bán ế, loài thủy sinh mau chết dễ sình ươn nên má nó phải chạy xách giỏ, đội cái thau cá đi nhanh, rao bán khắp xóm. Có lần má đi ngang trước cổng trường Tiểu học nơi tôi và thằng Tâm học, lại đúng giờ ra chơi...Thấy Tâm đứng dưới gốc phượng gần hàng rào, má nó mừng lắm, ngoắc nó đến, vuốt tóc và cho gói xôi đậu xanh có mè và những sợi dừa rắc lên trên...

Thằng Tâm vừa mừng vừa... tủi (trẻ con mà) vì sợ tụi bạn “khinh”...!

-Má mầy bán cá hả Tâm...?

-Má mầy đen quá..!

-Tội nghiệp má mầy vất vả thật...!

Nhiều câu nói làm cho nó nhói lòng...!

Tôi cũng hiểu chuyện nên nắm tay nó dẫn đi chỗ khác...! Thời gian trôi đi nhanh, Tâm vào Đại học năm 1979, có dịp gặp lại nó, nhận ra ngay vì trên trán nó có cái bớt đỏ tròn như “cái mộc” dù đã lợt hơn xưa. Mấy năm học xa, Tâm vẫn không cho bạn bè mới biết má nó vẫn còn bán cá như xưa..! Chỉ duy nhất là tôi và bạn gái chung trường... Cách nay khoảng hơn mười năm, có dịp về Cần Thơ, gặp lại Tâm ở Bến Ninh Kiều với bà xã và hai con đang ngồi hai cái ghế đá... Mừng lắm...! Bạn cũ mấy chục năm gặp lại, bao nhiêu chuyện cần hỏi thăm nhau...! Nhìn ra dòng sông Cái Răng giữa sóng nước lăn tăn, nó nhớ má, nhớ chuyện ngày xưa, lòng buồn rưng rưng nhắc lại những ngày còn thơ má đội thau, xách giỏ cá đi bán...! Tâm tiếc thương vì chưa trả trọn chữ hiếu với Má vì đã đi xa mãi..!

SƯU TẦM. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét