THƯƠNG . . . NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐAU
Thương ... người đàn bà đau
Gối lệ nhòa đêm trắng
Đong đếm những nhọc nhằn
Chắt chiu từng sầu muộn
Thương ... người đàn bà đau
Gom ... nỗi đời cay đắng
Gom ... nỗi niềm vãi vương
Giấu ... tâm can chấp chới
Thương ... người đàn bà đau
Vẫn nụ cười tươi mới
Đón mỗi bình minh sang
Tin yêu ... tự vỗ về !
Thương ... người đàn bà đau
Tìm sâu nơi đáy mắt
Giông bão vừa đi qua
Thấy gì chăng , tàn tích ? !
Thương ... người đàn bà đau
Trải một đời giông tố
Còn chút gì ... kiêu sa
Còn chút gì ... hương say ? !
Thương ...
Người
Đàn bà
Đau ... !
NQVu 23/11/16
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét