( Tác giả trong lần về thăm quê nhà... )
VỊ NGỌT HALLOWEEN.
Hàng năm cứ đến ngày lễ Halloween nếu không phải đi làm ăn xa thì tui có nhiệm vụ phát kẹo cho bọn nhóc tì còn bx thì dắt 2 đứa con đi xin kẹo lòng vòng trong phố. Tui thường ngồi trong nhà xem tv hoặc lang thang chọc ghẹo bà con trên mạng chờ nghe giọng nói ngây thơ thanh thoát " Trick or Treat " của đứa trẻ con nào đó thì đứng lên ôm bị kẹo ra mở cửa mà phát cho tụi nó. Đêm nay đứng lên ngồi xuống vài lần tự dưng có cái cảm giác đau đau ở 2 đầu gối nên tui vác nguyên bịch kẹo ra phía trước nhà ngồi phát cho nó khoẽ cái thân già .
Vừa mới an tọa trên cái ghế không bao lâu tui bỗng đứng lên lật đật đi trở vào nhà ... soi gương. Chẳng qua là cái câu " Gối mõi lưng còng " hiện ra trong đầu.
Nhìn thẳng rồi lại nhìn nghiêng uốn éo bên này bên kia vài cái tui thở phào chép miệng an tâm bước trở lại cái vị trí mà trong những ngày nắng đẹp tui thường hay ngồi ngắm em đi qua chị đi lại để tiếp tục cái nhiệm vụ ban vui cho con trẽ.
Khác với những lần trước đêm nay tui nhận ra có những điều hay ho mới lạ trong cái đêm Ma Quỷ hiện về này. Tui đã nhận ra một điều thích thú lớn lao. Halloween mang bà con lối xóm gắn bó với nhau hơn trong tình thân thương gần gủi của người cùng xóm.
Bên cạnh mấy đứa trẻ trong tuổi dậy thì ồn ào cười giởn đang dùng cell phone thay đèn pin rọi đường ngông nghênh trên đường là những ông bà tay gậy tay dắt cháu lon ton cùng những cha mẹ trẻ tuổi chừng hăm mấy ba mươi chăm con theo từng bước ngắn. Kẻ bồng người dắt kẻ đẩy xe vui vẽ hớn hở từ từ ghé bước đưa con vô từng nhà xin kẹo.
Những gương mặt trẽ thơ da láng má bầu hai mắt tròn vo long lanh chia sắc với đôi môi đỏ mộng xinh xinh , bước chân lúc la lúc lắc hay tưng tưng chân sáo hoà lẫn tiếng cười trong veo tuồng như mang đến cho tui cái niềm vui nho nhỏ âm ấm lan tràn. Ma quỷ nào đâu tui chỉ thấy Thiên Thần.
Ở đây đã lâu nên tui quen biết hầu hết những người trong xóm cho dù ít khi nói chuyện dong dài với nhau. Đời sống tất bật mưu sinh sáng đi chiều tối mới về làm cho con người ít khi có dịp hàn huyên tâm sự cho dù sống cách bên nhau vài thước đất bao năm. Đêm Halloween này là lúc đền bù cho chuyện đó.
Hàng xóm tay bắt mặt mừng, người ở lâu năm thăm hỏi vài câu chuyện vản kẻ mới dọn về chìa tay tự giới thiệu về gia đình của mình, trẻ con bớt sợ ông già Thổ dân khó tính là tui. Hôm nay tui có dịp gặp gở bắt tay chào hỏi đủ mọi người với nhiếu tầng lớp trong xóm ngoài việc bỏ lên cái bàn tay mủm mỉm trắng hồng từng viên kẹo nhỏ. Đây là cái ngày mà hai ông bà luật sư danh tiếng tươi cười giúp vợ chồng anh Mể chuyên nghề cắt cỏ làm vườn chăn dắt đàn con 6 đứa. Anh chàng cảnh sát trong sắc phục bế dùm con của vợ chồng cô y tá. Cái thằng nhóc cuối xóm thường hay nhờ tui chỉ cách sửa dùm cái xe truck to như quái vật của nó đang đẩy cái xe lăn cho bà già cưụ hiệu trưỡng đã từng đuổi học nó bao lần năm xưa... Tất cả đều từ tốn nhẹ nhàng chia sẽ niềm vui chung bất kể màu da sắc tộc hay nghề nghiệp giàu nghèo.
Tuy chỉ là một khoảnh thời gian ngắn ngủi trong một năm dài nhưng là cả một khung trời bao la đầy tình nhân loại xóm giềng ngọt ngào hơn cả vị đường. Halloween với tui không chỉ là kẹo hay là lễ hội hoá trang.
HDL.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét