Thứ Tư, 20 tháng 11, 2024

Nhà giáo : THẦY TRÒ - NĐH.

 



THẦY TRÒ

Trước 1975, ông dạy học. Chỉ là “giáo sư thỉnh giảng”, không chính thức ăn lương tháng, mà dạy giờ nào tính tiền giờ đó. Một mình ông nuôi gia đình khá chật vật, nhưng hôm nào đi dạy, ông đều mặc áo sơ-mi trắng, thắt cà-vạt, khoác chiếc áo vét cũ, và đi bộ từ nhà đến trường hơn nửa tiếng. Người trong xóm gọi ông là Thầy Hai, cái tên mà chỉ dân Sài Gòn mới có. 

Học trò của ông đông, đủ mọi thành phần. Vài ba hôm lại có anh tới thăm. Anh đến hỏi bài, anh thì về quê lên, anh đang trong quân đội về phép, có anh đã thôi học đi làm vẫn ghé. Ông rất quý họ. 

Đêm nọ, có anh sinh viên ghé chơi. Chuyện trò một lúc, tự tay ông lấy chiếu cho anh ngủ lại. Nửa đêm thì cả cái xóm nghèo náo động. Nhà ông bị vây chặt. 

Lúc ông ra mở cửa, dưới ánh đèn lờ mờ, viên chỉ huy cảnh sát mặc quân phục trắng, chung quanh có rất nhiều người lính khác. Thấy ông, viên sĩ quan đứng nghiêm, không chào theo kiều nhà binh, và trước khi những người cảnh sát khác tràn vào nhà, viên sĩ quan bỏ nón kẹp bên hông, cúi đầu: 

- Thưa thầy… 

Không lâu sau đó, anh sinh viên hai tay bị còng ngược ra sau lưng, theo sau anh có mấy người lính đi kèm, ngang qua chỗ ông, anh dừng lại, nhìn ông thật lâu rồi cúi đầu :

 - Thưa thầy…

Cho đến bây giờ, người ta cũng không biết số phận anh sinh viên ngày đó ra sao, và viên sĩ quan cảnh sát có phải là học trò của ông không nữa…

NĐH


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét