Thứ Hai, 21 tháng 6, 2021

Tâm sự : GIÀ LÀM GÌ? - St trên mạng.

 





Tâm sự tuổi già 

GIÀ LÀM GÌ?

*Tri túc tiện túc, đãi túc, hà thời túc,

Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn*


Già thì nghỉ ngơi thôi chứ làm được gì nữa hỡi trời! Già mắt mờ, tay run, chân yếu, đầu óc chậm chạp, làm được gì nữa mà làm?....

Hồi còn trẻ thì dường như ai cũng có ước mơ cho mình một khoảng trời bình yên lúc về già, thực hiện những thú vui tiêu khiển mà thời trẻ không có thì giờ thực hiện. Đa số mong sẽ dứt bỏ thị thành náo nhiệt ồn ào về một miền quê yên tĩnh, vui thú với cỏ cây, vạn vật. Kẻ thì mơ sẽ đi cùng trời cuối đất thoả chí tang bồng.

 Ông Nguyễn Công Trứ ngày xưa thì: “ Nào thơ nào rượu nào địch nào đờn, đồ thích chí chất đầy trong một túi. Mặc ai hỏi mặc ai không hỏi tới. Gẫm việc đời mà ngắm kẻ trọc thanh!...” 

Ai cũng muốn “dọn” cho mình một chỗ lúc về già, thoả chí bình sinh của một đời người, nhưng đa số rốt cuộc đều vướng phải ba yếu tố trở ngại đến của cuộc đời, đó là:


♡Sức khoẻ: trên 60, cái thân tứ đại một thời xông pha mưa gió, một thời phung phí sức lực cho những bon chen giành tranh, kiếm tìm của cải, chức phận, danh vọng... đã rã rời. Ai cũng vướng chí ít vào một hai trong tim mạch, cao huyết áp, đái tháo đường, cao mỡ, suy thận, đau xương khớp, tuyến tiền liệt....Vậy là mọi dự định đều bị xáo trộn, bị phá vỡ bởi bác sĩ, bệnh viện, thuốc men...


♡♡Bạn bè, thân quyến: tới tuổi già thì bạn bè mất đi hơn nửa, cả nghĩa đen lẫn nghĩa trắng. Vì bạn cũng già, cũng đau yếu và chết. Thường thì những người ta tâm đắc lại mất trước ta, kẻ còn lại thì hơn một nửa bị gió bão thời gian bào mòn cái mặt nạ đời, lòi ra khuôn mặt thật che giấu bao năm, còn một ít thì thường bận bịu với gia đình cháu con. Bè biến mất, bạn hắt heo!...

Người bạn đời bên ta cũng đã không còn trẻ nữa, thậm chí ốm đau ta phải bận tâm chăm sóc. Con cái có đường con cái.


♡♡♡Tiền bạc: những bạn già ta vốn dĩ không khó khăn về tiền bạc nhưng đại đa số khi về già lại muốn tằn tiện để dành phòng khi hữu sự, ốm đau. Ngày trước tiền vào nhiều, tiền ra ít, chi tiêu có người này đỡ, kẻ kia đần. Nay thì ngược lại, bao nhiêu chi phí trong đời như ma chay hiếu hỉ, như điện nước, xăng nhớt, điện thoại, thuốc men...., thảy thảy đều phải móc hầu bao ra trả, tiền ra thì nhiều mà tiền vô thì nhỏ giọt, nên lòng ray rức băn khoăn không dám rộng rãi chi tiêu như trước. 

Tiền trong túi ít thì người cũng “nhỏ” dần đi, bạn bè cũng thưa thớt dần đi, người thân cũng lạnh nhạt dần đi....


Nói vậy thôi, tôi thấy nhiều bạn tôi vẫn lắm phong độ, vẫn phiêu lưu trong chốn phong tình, vẫn tụ nhậu mỗi chiều “tăng một tăng hai” chửi thời, chửi thế. Chứng tỏ họ còn rất khoẻ chưa già

Có những anh vẫn ba lô lên vai với lỉnh kỉnh phụ tùng máy ảnh, lên rừng, xuống biển, chụp chim chụp vượn, chụp cá chụp mây. 


Có những bạn thủ thường với thân phận làm cha, làm ông giữ cháu cho con, trông nhà cho vợ. 

....Già là vậy. Những dự tính, những kế hoạch cho tuổi già thường không chủ động được mà do...ông trời! 

Làng quê cũng đã bê tông hoá không còn bờ tre giếng nước, người tứ xứ nhập cư, loa thùng karaoke náo nhiệt ngày đêm, ồn ào phức tạp hơn phố sá rất nhiều...

Bệnh tật đã biến ta thành người thụ động với tất cả, ước mơ đi xe máy chu du khắp mọi miền chụp ảnh quê hương chỉ còn là mộng tưởng viển vông. Chọn nơi ở gần bệnh viện, gần tiệm thuốc tây, gần chợ, đi bộ nhẹ nhàng, ấy là thượng sách!...

Vậy thì già làm chi đây? 


Già rồi, chẳng nên nghĩ mình phải làm gì. Giữ cho ít đau yếu, thuận với cơ thể trong ăn uống nghỉ ngơi, trong chơi bời, bè bạn, để đừng làm phiền con cái, người thân phải vất vả chăm sóc cho mình, đó là đã giữ được đạo già! Bớt luyến nhớ quá khứ, không lo lắng ngày mai, sướng vui khi mặt trời lên thấy mình còn hít thở không khí trong lành, mỉm cười khi tà dương khuất bóng còn dỗ được giấc ngủ bình yên. Đói thì ăn. Khát thì uống. 

Còn đi được thì đi. Còn ca được thì ca. Tựa vai vào bạn đời bên nhau mà bước, và nếu được cả bình an với con cháu trưởng thành, thì đã là một tuổi già mênh mông hạnh phúc!...

SƯU TẦM. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét